Mà nhất là bạn chịu trách nhiệm với hóa công về vận mệnh của bạn. Hôm qua đời họ là mùa hoa nở đầy vô tư lự. Tôi đồng ý tôn giáo, luân lý ảnh hưởng lương tâm, có thể làm cho nó tế nhị, phức tạp hơn chớ không sáng tạo vì nó là một bẩm sinh của con người.
Khuyết điểm của người dân, của hạ cấp ta có bổn phận êm dịu xây dựng chớ không có quyền bắt buộc trở thành người xấu như họ bằng lối hạ nhân cách mình xuống để ăn nói cộc cằn, thô bỉ, vô tình tố cáo mình và chánh phủ mình đại diện phục vụ là mù quán, phản dân. Những lúc họ ở xa gia đình, tình yêu ấy nổi dậy, gây sự tiếc nhớ, đối sự có mặt, sự săn sóc, sự phục vụ của người vợ, mặc dầu các việc nầy bản năng ưa độc lập của họ không cho họ thụ nhận. Thật là minh triết và nên là câu nhựt tụng cho tuổi trẻ.
Kỳ thực là thứ triết lý nhân sinh của bạn trai, hoặc bộc lộ, hoặc ngấm ngầm. Trên đường xây dựng gia đình, kiến thiết quốc gia và góp công kiến tác nhân loại, bạn trai sẽ gặp bao nhiêu thử thách khó khăn. Họ ngó người bạn trai lưu manh như một thứ mồi mà không dè bên trong có lưỡi câu.
Có nhiều đ àn ông ngay lúc bạn mình mới lâm bồn, thấy con đỏ gớm, ngạc nhiên. Nhà giáo dục nên sáng suốt tìm những lúc bạn trai cô độc để giúp họ giải thoát tâm hồn. Vào những chiều thu cô độc họ lấy ra đọc như người đọc kinh nhựt tụng.
Nên chỉ cho họ trọng trách của họ đối với bản thân họ. Họ chấp tay sau đích đứng xa xa coi con trẻ rượt bướm. Có biết bao nhiêu trường hợp, người lớn tưởng bạn trai thiếu niên có mắt mà không thấy.
Nói đến đàn ông, trong đó có bạn trai, phải nhớ điều nầy: là họ nhịn thua ai cái gì chớ không bao giờ chịu mất danh dự. Nhưng, thưa bạn, nếu không vậy thì tốt hơn bạn đoạn tuyệt. Chớ người lớn mà nông nỗi, người lớn hay bày những trò chơi, ưa cợt đ ùa, thích cặp cổ, ngao du với họ thì họ thích lắm.
Ai đi con đường trí thức, ra đời đều cám ơn những nhà giáo khi xưa nghiêm khắc bắt mình học thuộc lòng nhiều đoạn văn hay, thơ hay, danh ngôn, công thức toán lý hóa, các niên hiệu, nhân danh, địa danh. Bạn trai có những tâm cảm ấy không lạ gì. Lúc ấy vì thiếu thói quen tưởng tượng, e sợ họ bị khô khan tinh thần.
Có biết bao nhiêu trường hợp, người lớn tưởng bạn trai thiếu niên có mắt mà không thấy. Họ nghe cô đơn một cách vô lý. Còn đàn bà bận rộn về chi tiết, thích phân tách, lạc vào phiền toái.
Ngoài luật lệ hôn nhân , nó là việc cấm, sinh trong tội. Bạn là một thành phần trong tầng lớp người mà gia đình quốc gia, nhân loại đặt bao hy vọng ở ngày mai. Chính Augustin và Rousseau đã qua thời kỳ mua bán thứ tình nầy.
không kịp đắp cái gì, đầu mài xuống chỗ nằm, bất kể gối nằm, gối ôm. Cánh rừng bị màn đ êm bao phủ đã huyền bí lại bí hiểm hơn. Xong, họ cũng kiếm chỗ yên để nghỉ ngơi hay làm việc.